Những nghiên cứu mới nhất cho thấy hành thiền còn hiệu quả hơn một liều thuốc giải độc cho những căng thẳng của cuộc sống hiện đại: Nó là một công cụ quan trọng cho sức khỏe và tuổi thọ.
Luân hồi là một thể tài rất sinh động và rất
quan tâm đối với con người. Chết rồi sẽ đi đâu về đâu? Tại sao sinh, rồi
tái
sinh? Có cõi âm hay không? v.v... Ðó là những dấu hỏi lơ lửng trong tâm
của phần
lớn nhân loại. Các nền tín ngưỡng và tôn giáo trên thế giới đều có những
quan
niệm khác nhau về luân hồi.
Như vậy tôi nghe. Một thời Đức Bạc Già Phạm ngự dưới cây Bồ Đề thành Chính Giác, ở trong Đại Chế Đa (mahà caitye : Đại Tháp) cùng với Chúng Đại Bật Sô gồm haitrăm năm mươi người đến dự. Các vị ấy tên là: Cụ Thọ Xá Lợi Tử, Cụ Thọ Đại Mục Kiền Liên, Cụ Thọ A Nan Đà .
Các bức tranh chăn trâu được sáng tạo từ thời nhà Tống ở Trung Quốc (960 – 1279). Ngay từ ban đầu nó đã được xem như là những bức họa tiêu biểu, trình bày về tinh hoa Phật giáo Thiền tông – Trung Hoa.
Dược Sư Như Lai (Tên Phạn là: Bhaisajya-guru Vaidùrya- prabharajah), tên đầy đủ là: Dược Sư Lưu Ly Quang Vương Như Lai, thường xưng là: Dược sư Lưu Ly Quang Như Lai hay xưng đơn giản là Dược Sư Phật.
Chúng
ta biết rằng đa phần các tín đồ theo Phật giáo thường là không có quy y
Tam bảo.
Bởi vì người đã quy y Tam Bảo thời thường lễ Phật đốt hương, nhưng người
biết lễ
Phật đốt hương thì chưa chắc đã quy y Tam Bảo. Tuy nhiên người chưa từng
quy y
Tam Bảo họ vẫn có thể xưng mình là tín đồ của Phật giáo mà chúng ta
không thể
phủ nhận sự tín ngưỡng của họ.
Khi nói Pháp là phương pháp, là cái chìa khóa mở cửa hạnh
phúc,
chuyển đau khổ thành an vui, luyện cát ra vàng ròng, thì bất luận là
người theo
đạo nào, muốn hết khổ được vui, đều cần phải có nó.
"Giáo Pháp mà Như
Lai đã chứng ngộ quả thật thâm diệu, khó nhận thức, khó lãnh hội, vắng
lặng,
cao siêu, không nằm trong phạm vi luận lý, tế nhị, chỉ có bậc thiện trí
mới thấu
hiểu."
-- Trung Bộ Kinh
Khi hạ thủ công phu ở nơi một câu hồng
danh của Phật
“NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT” hay là “A DI ĐÀ PHẬT” niệm cho được vừa chừng
không quá
mau (không gấp), không quá chậm (không hườn) là niệm cho đều đặn.
"Nhân"
là nguyên nhân, "Quả" là kết quả. Nhân là cái mầm. Quả là cái hạt,
cái trái do mầm ấy phát sinh. Nhân là năng lực phát động, Quả là sự hình
thành
của năng lực phát động ấy. Nhân và Quả là hai trạng thái tiếp nối nhau
mà có. Nếu
không có Nhân thì không có Quả; nếu không có Quả thì không có Nhân.
Các tin đã đăng: