Con ạ, Thần thoại Hi Lạp đã coi con người là sản phẩm cuối
cùng của Thần Zeus (Thần mặt trời). Sau khi đã nặn ra muôn loài rồi, còn
lại chút ít đất, Thần Zeus mới nghĩ đến việc nên nặn một loài mới đi
bằng hai chân, biết ngẫng đầu lên để chiêm ngưỡng, tán thán Ngài: Thế là
con người ra đời!
H ôm nay đem việc
đi chùa mà bàn với các bạn thanh niên thật là một chuyện
rất tầm thường. Thưa bạn! Tôi lại thích nói những chuyện
tầm thường ấy, vì nó rất gần chúng ta, mà đã bị nhiều
người lãng quên đi.
Bạn hỏi mình nguyên nhân và động lực gì làm mình quy ngưỡng về Đạo Phật,
nói gì cũng bảo đang cố gắng tu học cả. Thật sự, mình đã nghe và bị hỏi
rất nhiều giống như bạn đã hỏi mình và mình cũng đã trả lời rất nhiều .
Tuy nhiên, mình biết rằng bao câu trả lời của mình vẫn không làm thỏa
đáng người hỏi về nguyên nhân , động lực gì làm mình thay đổi như vậy
Câu hỏi sẽ không cần đặt ra nếu người tu sĩ mặc định và hành trì một
cách tuyệt đối tư tưởng: “Giải thoát là không còn trụ nơi hình tướng”;
mà khoa học thì lại trụ bám vào hình tướng, vì đối tượng của nó là vật
chất, - tức hình tướng. Người tu sĩ chỉ cần “hành thiền” hay “niệm Phật
nhất tâm bất loạn.”
Mặc dù đã quy y nơi cửa Phật, cắt bỏ mọi tình duyên, luyến ái nhưng sư
thầy Thích Đàm Lan (trụ trì chùa Bồ Đề) hàng ngày vẫn phải tư vấn, tháo
gỡ bao rắc rối chuyện đời, thậm chí cả những chuyện vợ chồng riêng tư.
Vào thời Mạc Cửu dâng đất Hà Tiên cho chúa Nguyễn (1708) và được chúa phong tặng: “Khai trấn Thượng trụ quốc Ðại tướng quân Vũ nghị công”, Giang Thành đã được Mạc Cửu cho xây bờ lũy và đồn canh để ngày đêm canh phòng nghiêm nhặt, ngăn ngừa những bất trắc xâm lăng.
Gần đây, phong trào EMO hay gọi nôm na
là “thiền Emo” đang bùng nổ trong giới thanh niên khi các em tụ họp và
cười khóc theo ý mình, nhất là khóc vì các em quan niệm cứ “khóc cho
trút hết cảm xúc bất an, bất mãn, buồn phiền trong đời sống. Emo phải
chăng là viết tắt của từ “emotional”.
Ngày 29/4/2010, nhóm Truyền Thông Học viện Phật giáo Việt Nam
tại TP.HCM đã có buổi Truyền thông về HIV/AIDS tại Công ty TNHH May
Thanh Hiền, 59/1 Phạm Văn Chiêu, F.12, Q. Gò Vấp do ông Nguyễn Phong
Lừng làm Giám Đốc.
Bạn
và tôi đều đang bước đi trên con đường đạo. Chúng ta đã suy nghĩ kĩ
trước khi chọn nó - giữa ngàn vạn con đường đi ở trên thế gian này! Hơn
ai hết, chúng ta hiểu nó là con đường tu tập để đem đến sự giải thoát an
lạc, trước hết là cho chính nội tâm mình. Và cũng hơn ai hết, chúng ta
hiểu, đỉnh núi càng cao thì đường leo lên nó càng khó khăn và chông gai
hơn!
Có lẽ không ít các bạn trẻ quan niệm
rằng đạo Phật chỉ dành cho những người lớn tuổi. Các bạn trẻ ấy nghĩ
rằng những người lớn tuổi vì đã “gần đất xa trời” nên phải lo chuẩn bị
tư lương cho cuộc hành trình sắp đến, còn tuổi trẻ thì cuộc đời còn
dài, đâu cần phải quan tâm đến chuyện sống chết làm gì.
Các tin đã đăng: