“BÌNH THƯỜNG
TÂM THỊ ĐẠO”
Câu chữ trên, hoặc được viết bằng Hán tự nét lớn,
theo lối chân-phương hoặc chữ thảo, hoặc viết bằng chữ Quốc-ngữ, văn-hoa
bóng-bẩy, như phượng múa rồng bay; đôi khi người ta viết hẵn lên trên tường
cũng là cách trang trí tao nhã, hoặc viết trên giấy lồng khung kính năm chữ một
cách trang-trọng, dễ ưa nhìn
Khái niệm Hậu hiện đại đã trở nên quen thuộc trong
tư tưởng hiện nay trên thế giới. Nó chỉ một trào lưu lan rộng trong
nghệ thuật và văn chương: Chủ nghĩa Hậu hiện đại (Postmodernism).
Tăng Ni chúng ta là người hi sinh cả một cuộc đời để tu. Nếu một đời tu không được kết quả gì thì thật uổng một kiếp hi sinh.
Với
Phật tử cư sĩ chúng tôi cũng lo nhưng ít hơn, quí vị tu bao nhiêu tốt
bấy nhiêu, có mất việc đạo thì còn lợi ích việc đời chớ không như Tăng
Ni. Tăng Ni là người hi sinh trọn vẹn đời mình cho sự tu hành để đi tới
chỗ an vui giải thoát và sau đó dìu dắt chúng sanh cũng được như thế.
Ðề cập đến tôn giáo, con người thường nghĩ đến vấn đề
tín ngưỡng, hai thuật ngữ này thường đi đôi với nhau. Tuy nhiên không
phải Tôn giáo nào cũng có những quan niệm tín ngưỡng như nhau.
Khi có một vấn đề tiêu cực xảy ra, chúng ta thường hay đổ
lỗi cho một ai đó chứ không chịu nhìn lại để thấy ra sự việc ấy xuất phát từ
đâu. Vì thói quen phản kháng những gì không tốt đẹp đến với mình, vì bảo vệ uy
tín danh dự hoặc cho mình là người hiểu biết hơn kẻ khác nên chẳng cần lắng
nghe ai giải thích, bày tỏ.
Chúng tôi muốn trình bày vài điều để giới thiệu cách
thực hành thiền. Như đa số mọi người, từ người phương Tây đến người Á
châu, đều rất hâm mộ thiền định, bởi vì bị lôi cuốn bởi sự thực hành và
đạt được nhiều lợi lạc từ đó.
Ta thấy rõ ràng đạo Phật là một con đường và là một
con đường duy nhất đưa đến chỗ diệt khổ. Đạo Phật chỉ là một lối sống,
một lối thực hành, không phải là một thuyết lý vô ích, một "hý luận".
Tôi rất mong
quý vị sẽ nắm bắt được thế nào là " cốt lõi của giáo huấn Phật Giáo ".
Trong buổi nói chuyện hôm nay, nếu tôi nêu lên câu hỏi: "Vậy cốt lõi của
giáo huấn Phật Giáo là gì?" thì nhất định tôi cũng sẽ nhận được vô số các
câu trả lời trái ngược nhau, không câu nào giống với câu nào cả.
Các học giả ngày nay đều công nhận rằng tất cả các tôn giáo trên thế giới
đều phát sinh từ sự sợ hãi. Vào những thời kỳ xa xưa, con người rất khiếp sợ sấm
sét, bóng tối và các hiện tượng mà họ không đủ sức để hiểu hoặc khắc phục được.
Y theo kinh luận nhận xét thì pháp tu Tịnh độ như thả diều
theo gió, chèo thuyền xuôi theo dòng nước. Niệm Phật nhờ vào đại nguyện
tiếp độ của Phật A Di Đà và mười phương chư Phật hộ niệm được vãng sanh
thế giới Cực lạc; từ đó nương nhờ vào hoàn cảnh tốt, không bị đọa lạc,
tu tập cho đến chứng quả vị giác ngộ.
Các tin đã đăng: