Trong Giác Ngộ số 705, chúng tôi có viết về thực hành thiền định và
chánh niệm của tập đoàn khổng lồ Google qua bài: “Google và những kỹ sư
chánh niệm”. Trong tháng 9 năm nay, Thiền sư Thích Nhất Hạnh có chuyến
hoằng pháp Bắc Mỹ và đã được nhiều tập đoàn quốc tế có trụ sở tại Hoa Kỳ
thỉnh mời hướng dẫn khóa tu. Những tập đoàn này đang kết nối sức mạnh
của chánh niệm và thiền định để phát triển doanh nghiệp bền vững trong
sự an lạc lành mạnh cho nhân viên, người tiêu dùng và môi trường.
Phẩm Như Lai thần lực trong kinh Pháp Hoa quyển 6 (Đại 9, 52 thượng),
nói: "Nơi đất nước đang ở. nếu có người thọ trì, đọc tụng, giải nói,
viết chép, như lời dạy tu hành, nơi trong vườn, trong rừng, dưới gốc
cây, nơi tăng phường, nhà bạch y, điện đường, trong núi hang, đồng
trống v.v... nếu có quyển kinh thì nên xây tháp cúng dường. Vì sao? Vì
chỗ ấy tức là Đạo tràng."
Thiền có nghĩa là nhìn sâu, và khi nhìn sâu vào một đối tượng
nào đó, chẳng hạn như một bông hoa, ta sẽ có được một cái thấy
(insight) là bông hoa đó được làm bằng những yếu tố không phải là hoa,
và nếu ta lấy những yếu tố không phải là hoa đó ra khỏi bông hoa thì
bông hoa không thể nào tiếp tục tồn tại.
Thiền có nghĩa là nhìn sâu, và khi nhìn sâu vào một đối tượng
nào đó, chẳng hạn như một bông hoa, ta sẽ có được một cái thấy
(insight) là bông hoa đó được làm bằng những yếu tố không phải là hoa,
và nếu ta lấy những yếu tố không phải là hoa đó ra khỏi bông hoa thì
bông hoa không thể nào tiếp tục tồn tại.
Vài năm
qua trên báo chí và sách vở xuất hiện một số thảo luận về câu niệm (Nam Mô) A
Di Đà Phật hay (Nam Mô) A Mi Đà Phật. Có lẽ khởi đầu từ cuốn "Hương Sen Vạn
Đức" của HT Thích Trí Tịnh 1 (2006), và "Ý Nghĩa Hoằng Pháp
và Hộ Pháp" của tác giả Diệu Âm - Diệu Ngộ được ghi nhận trong bài viết
trên mạng Thư Viện Hoa Sen
Tổ Sư Thiền này là do đường lối chánh thức của Tổ Sư truyền xuống, gọi là Tham thiền. Tham thiền không phải là ngồi thiền, ngồi thiền cũng không phải là Tham thiền. Nhiều người lầm tưởng rằng ngồi thiền tức tham thiền kỳ thực Tham thiền không cần ngồi cũng được. Như Tổ dạy: Phải khi lao động mà tập Tham được mới tốt, nếu chỉ thích ngồi yên một chỗ vắng lặng mà tập Tham thì khó hy vọng kiến tánh.
Người niệm Phật nhất định có cơ duyên sẽ
thành Phật, tâm tâm niệm niệm lúc nào cũng nghĩ đến Phật, cuối cùng nhất
định sẽ thành Phật. Người tham thiền lại nói cái “chẳng được” chính là
Phật, bởi vì tham thiền là tìm Phật, chẳng chịu nhận mình là Phật, tham
câu “Niệm Phật là ai?” tìm tới tìm lui chính là hướng ngoại rồi.
Điều quan trọng
nhất là tín tâm phải kiên cố. Tín tâm nếu không kiên cố, thì muôn sự
không thể thành. Hôm nay tăng, ngày mai giảm; nghe người nói tham thiền
hay thì bỏ ngay công phu niệm Phật, chạy qua tu thiền. Nghe người nói
học kinh điển rất tốt thì lại bỏ thiền, qua học kinh giáo.
Cho nên biết rằng chỉ có pháp môn niệm Phật
cầu vãng sanh Tây phương là dễ dàng và phổ cập cho mọi tầng lớp từ kẻ
xuất gia đến người tại gia cư sĩ muốn mong cầu đoạn trừ sanh tử chứng
quả Niết Bàn ở thời đại mạt pháp này.
Như thường lệ, sau thời cầu nguyện
vào mỗi sáng tôi hay ôn lại những bài đã học thuộc của ngày hôm trước.
Nhưng sáng nay sau khi đọc thuộc lòng bản “Lam Tso Nam Sum” tôi cứ muốn
đọc lại và dò thật kỹ từng câu (vì phát âm tiếng Tạng và từ vựng của tôi
không tốt lắm) bỗng nhiên trong tâm chợt phát sinh ý nghĩ muốn dịch bản
văn này ra Việt ngữ.
Các tin đã đăng: