Đời sống
Làm chủ vận mạng
Pháp sư Thích Hải Đào
30/06/2554 02:02 (GMT+7)
Kích cỡ chữ:  Giảm Tăng

Trước kia có một gia đình, phát tài giàu sang nhờ vào việc hạ độc người khác. Sau mỗi lần hạ độc, họ kiếm được rất nhiều tiền, song hậu quả của người bị hạ độc như thế nào, trước nay họ đều không quan tâm. Ai ai cũng xa lánh, căm thù gia đình ấy, không dám tiếp xúc với họ, sợ bị hạ độc.

Con trai của họ đã đến tuổi thành gia lập thất, nhưng chẳng có ai đồng ý gả con gái mình vào gia đình bất nhân đó. Mọi người căn dặn nhau:

– Trong tâm họ lúc nào cũng nghĩ đến việc hạ độc, làm hại tính mạng của người khác, giả như kết thông gia với họ, khi chuyện hạ độc đã trở thành tập quán, nếu lúc họ không biết hạ độc ai, rất có thể họ sẽ hạ độc mình cũng nên!

Quả thật chẳng còn cách nào khác, họ chỉ còn cách đi ra nước ngoài tìm vợ cho con. Sau cùng tìm được một gia đình nghèo khó, có người con gái đoan trang xinh đẹp, ngoan hiền biết chuyện. Nhà hạ độc kia liền đến dạm hỏi. Gia đình nghèo không biết gốc tích đê hèn của họ, vả lại thấy sính lễ nhiều như vậy, liền đồng ý hôn sự này không chút do dự.

Con dâu về nhà chồng, lễ phép chu đáo, cử chỉ đoan trang, giữ đúng đạo làm vợ, giải quyết chuyện lớn nhỏ trong nhà đâu vào đó, có thể nói là người con dâu tốt khó tìm được người thứ hai. Bởi vì phải tốn rất nhiều tiền cho đám cưới, do đó họ định trở lại nghề xưa, hạ độc kiếm tiền.

Mẹ chồng gọi con dâu đến, bảo cô đi hạ độc một nhà kia. Mẹ chồng nói:

– Hạ độc là nghề truyền thống của gia đình chúng ta, đương nhiên con cũng phải làm như vậy.

Con dâu nghe vậy, buồn rầu thưa với mẹ chồng:

– Thưa mẹ! Gia đình con lương thiện nhân đức, xưa nay chưa từng làm hại ai bao giờ. Việc hạ độc hại người này, xin mẹ cho con được phép không làm, có chết cũng không làm!

Bất luận người mẹ chồng chửi mắng thế nào, cô vẫn không chịu nghe.

Mẹ chồng tức giận cầu xin với thần độc:

– Thần độc ơi! Con dâu nhà con không chịu hạ độc người khác, vậy con phải làm sao đây?

Thần độc nói:

– Yên tâm đi! Ta sẽ nghĩ cách trừng trị, khiến cho nó không dám trái lời của ngươi.

Thế là thần độc biến thành một con rắn độc, bất cứ nơi nào, lúc nào cũng xuất hiện trước mắt cô con dâu. Lúc ăn cơm, nó xuất hiện trong chén; lúc uống nước, nó xuất hiện trong ly; lúc ngủ, nó xuất hiện trên giường; lúc đi, nó đi theo, có khi xuất hiện cả trên đầu của cô.

Ngày nào người con dâu cũng phải chịu sự hành hạ của sợ hãi, ăn cơm không vào, ngủ cũng không ngon giấc, bị hành hạ đến nỗi thân gầy như que củi, suy nhược vô cùng. Lúc này, thần độc hiện đến nói với cô:

– Chỉ cần ngươi mau đi hạ độc, ta sẽ tha cho.

Người con dâu không còn sự lựa chọn, buộc lòng phải đồng ý.

May mắn có người gần nhà cha mẹ ruột của cô đi qua nước này làm ăn, thuận đường ghé thăm, thấy cô ốm o tiều tụy không thể chịu được, kinh hãi hỏi:

– Sao em lại gầy ốm tiều tụy đến như vậy?

Người con dâu kể hết đầu đuôi sự việc cho người hàng xóm, vả lại nhờ cô ta:

– Xin chị chuyển lời giúp cho cha mẹ em, bảo họ hãy mau đưa em về, bằng không chắc chắn em sẽ chết mất.

Sau khi cha mẹ cô biết chuyện, liền đánh xe ngựa đến đưa con về. Đến nhà chồng của cô, cha ruột cô nói với mẹ chồng cô:

– Mẹ của nó nhớ con không lúc nào nguôi, trằn trọc cả đêm, khóc lóc hoài không thôi, cho nên tôi đến xin chị cho nó về thăm nhà vài ngày, an ủi mẹ nó, rồi sẽ lập tức trở lại liền.

Mẹ chồng của cô nghe vậy, đồng ý cho cô trở về thăm nhà.

Sau khi con gái đã an toàn trở về nhà, cha cô sai người đến nói với bà mẹ chồng:

– Tôi đón con gái về luôn, không cho trở lại nhà các người nữa. Nếu các người dám tới đây làm loạn, chúng tôi sẽ báo lên quan phủ. Các người dám giở trò hạ độc, nếu bị quan phủ biết được, nhất định sẽ bị xử tử. Nhưng, nếu các người không hạ độc nữa, tôi có thể suy tính lại, cho con gái trở về làm dâu nhà các người.

Gia đình hạ độc khi ấy cùng nhau thương lượng, nghĩ rằng: “Đứa con dâu đoan trang, xinh đẹp như thế, trên thế gian này khó tìm được người thứ hai, thà chịu bỏ nghề hạ độc, nhưng không thể bỏ mất con dâu. Vả lại, nếu như ông thông gia báo chuyện này lên quan, nhất định quan phủ sẽ không tha.”

Thế là, nhà hạ độc quyết định bỏ nghề, cam kết với ông thông gia là tuyệt đối không tái phạm, xin được đón con dâu trở về. Từ đó, họ vứt bỏ thần độc, sửa đổi tâm tánh, kết quả họ có được một cuộc sống thật sự an lành, hạnh phúc.